Tác giả: Trần Hùng Ngày đăng: Tháng tám 1, 2024
Mục Lục Bài Viết
Tháng thứ 9 là giai đoạn thai nhi đã phát triển gần như hoàn thiện và chuẩn bị chào đời. Trong giai đoạn này, các cơ quan, hệ thống trong cơ thể bé tiếp tục trưởng thành, đặc biệt là não bộ và hệ thần kinh. Cụ thể quá trình phát triển của thai nhi trong tháng cuối cùng này bao gồm:
Vì thế, truyện thai giáo tháng thứ 9 đóng một vai trò rất quan trọng để kích thích sự phát triển trí não của bạn, phát triển giác quan giúp kết nối và chuẩn bị tốt hơn cho cuộc sống bên ngoài. Việc mẹ đọc truyện cho trẻ đều đặn sẽ giúp kết nối cảm xúc và nhiều lợi ích khác như:
Việc mẹ lựa chọn truyện thai giáo tháng 9 cho bé cũng khá quan trọng. Vì truyện cần mang đến sự gần gũi để bé có thể cảm nhận và kích thích sự phát triển của não bộ tốt hơn. Vậy nên, các mẹ nên lựa chọn truyện dựa trên các yêu cầu sau đây:
Hiện nay trên thị trường đang có khá nhiều mẫu truyện thai giáo tháng 9 hấp dẫn để cho các mẹ lựa chọn đọc cho thai nhi nghe. Dưới đây là top 10 truyện hay nhất mà Đa khoa Phương Nam đã lựa chọn để giới thiệu cho các mẹ tham khảo. Cùng tìm hiểu nhé!
Cô bé quàng khăn đỏ
Ngày xửa, ngày xưa, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì vậy, mọi người gọi cô là cô bé quàng khăn đỏ. Một hôm, mẹ cô bảo cô mang bánh sang biếu bà ngoại. Trước khi đi, mẹ cô dặn:
– Con đi thì đi đường thẳng, đừng đi đường vòng qua rừng mà chó sói ăn thịt con đấy. Trên đường đi, cô thấy đường vòng qua rừng có nhiều hoa, nhiều bướm, không nghe lời mẹ dặn, cô tung tăng đi theo đường đó. Đi được một quãng thì gặp Sóc, Sóc nhắc:
Bạn đang xem: 9 Truyện Thai Giáo Tháng Thứ 9 Hay Nhất Cho Bé
– Cô bé quàng khăn đỏ ơi, lúc nãy tôi nghe mẹ cô dặn đi đường thẳng, đừng đi đường vòng cơ mà. Sao cô lại đi đường này?
Cô bé không trả lời Sóc. Cô cứ đi theo đường vòng qua rừng. Vừa đi, cô vừa hái hoa, bắt bướm. Vào đến cửa rừng thì cô gặp chó sói. Con chó sói rất to đến trước mặt cô. Nó cất giọng ồm ồm hỏi:
– Này, cô bé đi đâu thế?
Nghe chó sói hỏi, cô bé quàng khăn đỏ sợ lắm, nhưng cũng đành bạo dạn trả lời:
– Tôi đi sang nhà bà ngoại tôi.
Nghe cô bé nói đi sang bà ngoại, chó sói nghĩ bụng: À, thì ra nó lại còn có bà ngoại nữa, thế thì mình phải ăn thịt cả hai bà cháu. Nghĩ vậy nên chó sói lại hỏi:
– Nhà bà ngoại cô ở đâu?
– Ở bên kia khu rừng. Cái nhà có ống khói đấy, cứ đẩy cửa là vào được ngay.
Nghe xong, chó sói bỏ cô bé quàng khăn đỏ ở đấy rồi chạy một mạch đến nhà bà ngoại cô bé. Nó đẩy cửa vào vồ lấy bà cụ rồi nuốt chửng ngay vào bụng. Xong xuôi, nó lên giường nằm đắp chăn giả là bà ngoại ốm.
Lúc cô bé quàng khăn đỏ đến, cô thấy chó sói đắp chăn nằm trên giường, cô tưởng “bà ngoại” bị ốm thật, cô hỏi:
– Bà ơi! Bà ốm đã lâu chưa?
Sói không đáp giả vờ rên hừ… hừ…
– Bà ơi, mẹ cháu bảo mang bánh sang biếu bà.
– Thế à, thế thì bà cám ơn cháu và mẹ cháu. Cháu ngoan quá. Cháu lại đây với bà.
Cô bé quàng khăn đỏ chạy ngay đến cạnh giường, nhưng cô ngạc nhiên lùi lại hỏi;
– Bà ơi! Sao hôm nay tai bà dài thế?
– Tai bà dài để bà nghe cháu nói được rõ hơn. Chó sói đáp
– Thế còn mắt bà, sao hôm nay mắt bà to thế?
– Mắt bà to để bà nhìn cháu được rõ hơn.
Chưa tin, cô bé quàng khăn đỏ lại hỏi:
– Thế còn mồm bà, sao hôm nay mồm bà to thế?
– Mồm bà to để bà ăn thịt cháu đấy.
Sói nói xong liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em bé Khăn Đỏ đáng thương.
Sói đã no nê lại nằm xuống giường ngủ ngáy o o. May sao, lúc đó bác thợ săn đi ngang thấy thế. Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt nghĩ ra là chắc sói đã ăn thịt bà lão, và tuy vậy vẫn còn có cơ cứu bà. Bác nghĩ không nên bắn mà nên lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thì thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thì cô bé nhảy ra kêu:
– Trời ơi! Cháu sợ quá! Trong bụng sói, tối đen như mực. Bà lão cũng còn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội đi nhặt đá to nhét đầy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên, nhưng đá nặng quá, nó ngã khuỵu xuống, lăn ra chết.
Từ dạo ấy, cô bé quàng khăn đỏ không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.
Ba lưỡi rìu
Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.
Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:
– Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?
Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:
– Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:
-Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.
Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:
– Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:
– Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.
Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu:
– Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
– Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
– Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!
Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
– Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.
Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
– Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.
Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.
Bác gấu đen và 2 chú thỏ
– Cốc, cốc, cốc.
Thỏ Nâu đang ngủ liền tỉnh dậy, gắt gỏng hỏi:
– Ai đấy nửa đêm rồi phải để cho người ta ngủ chứ?
– Bác Gấu Đen đây! Mưa to quá, cho bác trú nhờ một đêm với.
Thỏ Nâu không mở cửa, nó càu nhàu:
– Không trú nhờ được đâu. Bác to quá, bác làm đổ nhà của cháu mất!
Gấu Đen van nài:
– Bác không làm đổ nhà của cháu đâu mà. Cho bác vào đi. Bác vào rất nhẹ nhàng thôi!
– Nhẹ cũng đổ, không nhẹ cũng đổ. Bác đi đi!
Thỏ Nâu vẫn nằm trong nhà nói vọng ra, nó nhất định không ra mở cửa. Gấu Đen buồn rầu đi. Nước mưa chảy ròng ròng xuống cổ Gấu Đen. Gấu Đen đi mãi, đi mãi, vừa mệt vừa rét. Bỗng nhiên Gấu Đen nhìn thấy có một ngôi nhà. Trong nhà thắp đèn sáng trưng. Có tiếng thỏ trắng khe khẽ hát “Là lá la…”. Gấu Đen lại gần và rụt rẻ gõ cửa:
– Cốc, cốc, cốc.
– Ai đấy ạ?
– Bác Gấu Đen đây! Cho bác vào trú nhờ có được không?
Thỏ trắng bước ra mở cửa.
– Ồ! Chào bác Gấu Đen, mời bác vào đây, bác ướt hết rồi!
Thỏ trắng dắt bác Gấu Đen vào nhà, kéo ghế mời bác Gấu Đen ngồi. Gấu Đen hơ người một lúc, nước mưa trên mặt cũng khô, trên cổ cũng khô.
Trong khi bác Gấu Đen sưởi ấm. Thỏ Trắng bưng ra một đĩa bánh mới bác Gấu Đen ăn. Gấu Đen cảm động nói:
– Bác… Bác xin cảm ơn Thỏ Trắng.
Gấu Đen ăn xong, Thỏ Trắng và bác Gấu Đen cùng đi ngủ.
Nửa đêm bão nổi lên ầm ầm. Cành cây gẫy kêu răng rắc. Có tiếng đập của thình thình:
– Bạn Thỏ Trắng ơi! Cho tôi vào trú nhờ với, nhà của tôi đổ mất rồi!
Gấu Đen vội choàng dậy, chạy ra mở cửa. Thỏ Nâu vừa khóc vừa kể với bác Gấu Đen và Thỏ Trắng.
– Hu, hu, hu, nhà của tôi đổ mất rồi. Làm thế nào bây giờ!
Gấu Đen kéo Thỏ Nâu đến bên đống lửa an ủi Thỏ Nâu:
– Đừng khóc nữa Thỏ Nâu ơi! Cháu sưởi cho ấm người đi! Nhà bị đổ chứ gì? Sáng mai bác và Thỏ Trắng sẽ làm lại nhà cho cháu. Thỏ Trắng cũng nói thêm:
– Bạn đừng lo, sáng mai tôi cũng sẽ giúp bạn làm lại nhà!
Thỏ Nâu sưởi một lúc, nước mưa trên người đã khô. Lúc này Thỏ Nâu mới ân hận là đã đuổi bác Gấu Đen. Thỏ Nâu ngập ngừng định xin lỗi bác Gấu.
– Thôi Thỏ Nâu đừng buồn, bác không giận cháu đâu. Thôi nào bác cháu ta đi ngủ kẻo khuya quá rồi!
Đêm hôm ấy, Thỏ Nâu và Thỏ Trắng ôm bác Gấu Đen ngủ thật ngon lành.
Trên đây là những truyện thai giáo tháng thứ 9 hay nhất và các phụ huynh nên đọc cho các bé nghe mỗi ngày trong khoảng thời gian chờ đón bé nha.
Bài thơ: Em yêu Tổ quốc em
Em yêu Tổ quốc của em
Có đồng lúa biếc, có miền dừa xanh
Có hoa thơm, có trái lành
Có dòng sông soi bóng vành trăng yêu
Bờ tre cõng tiếng sáo diều
Khúc dân ca lại dặt dìu lời ru
Bốn mùa là bốn câu thơ
Ngọt ngào, nồng ấm giữa bờ ca dao
Dãy Trường Sơn ngun ngút cao
Mây chen lá, suối rì rào hát ca
Đèo sương ngậm ánh trăng ngà
Rừng vàng ngan ngát ngàn hoa khoe màu
Biển Đông khẳm những chuyến tàu
Đầy khoang cá nặng hẹn nhau ngày về
Cánh buồm căng gió say mê
Làn sóng xanh mãi vỗ về yêu thương
Dọc ngang biết mấy nẻo đường
Thắm trang sử Việt, rạng chương anh hùng
Bao nhiêu chiến thắng lẫy lừng
Làm nên Tổ quốc kiêu hùng hôm nay
Bài thơ: Con đường làng
Con đường làng
Vừa mới đắp
Đã xanh ngắt
Hàng phi lao
Gió xôn xao
Về đưa võng
Chim vui sướng
Đến chuyền cành
Bướm từng đàn
Bay rộn rã
Con đường làng
Vừa mới đắp
Xe chở thóc
Đã hò reo
Nối đuôi nhau
Cười khúc khích
Con đường làng
Vừa mới đắp
Em đến lớp
Mới tinh sương
Trông thấy đường
Sao đẹp thế!
Bài thơ: Dòng sông quê
Dòng sông thân yêu
Chở hương của lúa
Chở nắng của diều
Chở mây của gió
Dòng sông quê em
Chở nguồn của suối
Chở ngày của đêm
Chở trăng của Cuội
Dòng sông không tuổi
Chở tuổi thơ em
Năm tháng êm đềm
Chở bao mơ ước.
Bài thơ: Em về Tam Đảo
Em về Tam Đảo sáng nay
Chuyến xe đi giữa màu mây ngoằn ngoèo
Dốc cao, xe chầm chậm leo
Nhìn quanh chỉ thấy là đèo dốc thôi
Bỗng nhiên mây biến tan rồi
Xe dừng trên đỉnh… tuyệt vời! đẹp chưa!
Ngập ngừng cái nắng ban trưa
Sáng lên với đám mây vừa bay qua
Nào sương nào khói la đà
Mắt em bỡ ngỡ như là trong mơ
Nắng xuyên qua lớp mây mờ
Núi đồi nghiêng xuống một bờ cỏ hoa
Nhà gần ấp ủ nhà xa
Nhấp nhô những chiếc nấm hoa lưng đồi
Su su mươn mướt xanh tươi
Thiên nhiên vẽ một khung trời biếc xanh
Em về Tam Đảo cùng anh
Nghe con suối chảy trên nhành mây bay.
Bông hồng cho mẹ
Truyện bắt đầu từ một người đàn ông ghé vào một cửa hàng bán hoa để đặt mua một bó hồng gửi tặng mẹ ở cách xa 200 dặm. Khi bước ra khỏi xe, ông nhìn thấy một cô gái trẻ đang ngồi khóc nức nở bên lề đường.
Ông bước tới và hỏi cô gái chuyện gì mà cô lại khóc. Cô gái trả lời: “Tôi muốn mua một bó hoa hồng nhung cho mẹ mình nhưng trong túi chỉ còn có 75 xu, mà giá của một bó hồng là 2 đô la”.
Người đàn ông nhẹ nhàng mỉm cười với cô gái và nói, “Hãy đi theo tôi vào đây, tôi sẽ tặng cô một bó hồng”. Sau đó, ông ấy mua một bó hoa hồng màu đỏ cho cô gái và một bó nhờ cửa hàng gửi về cho mẹ ông. Khi họ ra đến cửa, người đàn ông ngỏ ý muốn đưa cô gái về nhà.
Cô gái nói, “Chân thành cảm ơn ông, vậy thì tốt quá! Xin ông làm ơn đưa tôi tới chỗ mẹ của tôi”. Cô gái bèn chỉ đường cho người đàn ông đi đến một nghĩa trang. Cô bước đến đặt bó hồng lên một ngôi mộ mới.
Nhìn thấy hình ảnh này, người đàn ông lập tức quay trở lại tiệm hoa, hủy bỏ hoa hồng mình vừa đặt và mua một bó hoa mới, lái xe hai trăm dặm về nhà tặng hoa cho mẹ mình.
Cuộc đời con người rất ngắn ngủi. Hãy nên dành nhiều thời gian cho những người thân yêu nhất của bản thân.
Tiền bạc và gia đình
Truyện bắt đầu từ một người đàn ông ghé vào một cửa hàng bán hoa để đặt mua một bó hồng gửi tặng mẹ ở cách xa 200 dặm. Khi bước ra khỏi xe, ông nhìn thấy một cô gái trẻ đang ngồi khóc nức nở bên lề đường.
Ông bước tới và hỏi cô gái chuyện gì mà cô lại khóc. Cô gái trả lời: “Tôi muốn mua một bó hoa hồng nhung cho mẹ mình nhưng trong túi chỉ còn có 75 xu, mà giá của một bó hồng là 2 đô la”.
Người đàn ông nhẹ nhàng mỉm cười với cô gái và nói, “Hãy đi theo tôi vào đây, tôi sẽ tặng cô một bó hồng”. Sau đó, ông ấy mua một bó hoa hồng màu đỏ cho cô gái và một bó nhờ cửa hàng gửi về cho mẹ ông. Khi họ ra đến cửa, người đàn ông ngỏ ý muốn đưa cô gái về nhà.
Cô gái nói, “Chân thành cảm ơn ông, vậy thì tốt quá! Xin ông làm ơn đưa tôi tới chỗ mẹ của tôi”. Cô gái bèn chỉ đường cho người đàn ông đi đến một nghĩa trang. Cô bước đến đặt bó hồng lên một ngôi mộ mới.
Nhìn thấy hình ảnh này, người đàn ông lập tức quay trở lại tiệm hoa, hủy bỏ hoa hồng mình vừa đặt và mua một bó hoa mới, lái xe hai trăm dặm về nhà tặng hoa cho mẹ mình.
Cuộc đời con người rất ngắn ngủi. Hãy nên dành nhiều thời gian cho những người thân yêu nhất của bản thân.
Ba chiếc ô xinh xắn
Ba bạn thỏ trắng chuẩn bị đi thăm ông bà, thỏ mẹ dặn dò: “Hôm nay trời rất nắng, mẹ cho mỗi bạn một chiếc ô này, hãy mở ra để che đầu nhé.” Ba bạn thỏ vui vẻ nhận lấy chiếc ô của mình và tung tăng dắt tay nhau đến nhà ông bà.
Trên đường đi, bỗng có một cơn gió lớn kéo tới thổi bay ba chiếc ô xinh xắn của ba bạn lên trời. Vì cố giữ ô của mình nên ba bạn đã bị gió thổi lăn cuộn tròn trên con dốc sau đó mắc kẹt vào một lùm cây.
Ông bà của ba bạn thỏ từ trong nhà bước ra sân để đi thăm vườn. “Ơ kìa, sao trong lùm cây mới nở 3 bông hoa lớn thế này” Người bà đeo kính lão nói với ông.
“Ha ha ha… ông bà ơi, là chúng cháu đây”
“A, thì ra là 3 cháu nhỏ của ông bà đó ư, các cháu ra đây với ông bà nào” Ông bà cười khúc khích nói.
Ba bạn thỏ con bước ra chạy tới ôm chầm lấy ông bà, trên tay mỗi bạn vẫn cầm 3 chiếc ô xinh xắn.
Đọc truyện thai giáo tháng 9 là một việc khá quan trọng, giúp ích rất nhiều cho việc phát triển, hình thành phản xạ, tăng cường tương tác cho bé trước khi chào đời. Khi đọc truyện thai giáo, có một số lưu ý quan trọng để đảm bảo trải nghiệm tốt nhất cho cả mẹ và bé. Dưới đây là các nội dung cần thiết:
Việc đọc truyện thai giáo tháng thứ 9 không chỉ giúp mẹ thư giãn mà còn tạo mối liên kết đặc biệt với bé. Bằng cách chú ý đến những thông tin đề cập bên trên, mẹ có thể dễ dàng mang đến những trải nghiệm thú vị và ý nghĩa cho cả hai. Đừng quên ghé thăm Đa khoa Phương Nam thường xuyên để không bỏ lỡ những bài viết hay nhé!
Nguồn tham khảo: Tổng hợp
Lưu ý: Thông tin trong bài viết mang tính chất tham khảo vì còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố cũng như tình trạng sức khỏe của từng cá nhân. Vì thế, độc giả vui lòng thăm khám và tham khảo ý kiến bác sĩ chuyên khoa để nhận được tư vấn chính xác nhất! Xin cảm ơn!